Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Cho Anh Nhìn Về Em

Quyển 1:
“Chàng là giọt mưa trên núi Vu…”
Tuổi thơ thiếu thốn sự chăm sóc từ cha mẹ của Tạ Cát Niên sẽ lạnh lẽo nhường nào nếu không có Vu Vũ, cậu hàng xóm lầm lì cô độc luôn bị mọi người xa lánh vì gốc gác gia đình. Tình cảm thanh mai trúc mã trong veo gieo cho cô một niềm tin Vu Vũ chính là người con trai sẽ bước qua cánh cửa nội tâm đang khép chặt của cô, chia sẻ những điều đẹp đẽ, diệu kỳ, hoang đường, và cả bi thương trong cái thế giới nhỏ bé ấy.
Nhưng cuộc đời đâu đơn giản, khi Vu Vũ gặp Trần Khiết Khiết… Và chàng công tử Hàn Thuật xuất hiện cùng bao nhiêu vướng mắc ân oán với Cát Niên. Tình yêu tuổi trẻ mãnh liệt và nguy hiểm dẫn những con người mới lớn ấy vào những biến cố mà họ không bao giờ ngờ tới.
Quyển 2:
“Bữa tiệc thanh xuân đã tàn, ai sẽ là người chi trả?”
cho anh nhin ve em 2 copy 21 Sách hay: Tân Di Ổ   Cho Anh Nhìn Về Em
Mười một năm trôi qua đủ để Tạ Cát Niên xóa mờ đi những ám ảnh đau thương của hồi ức, sống một cuộc đời bình dị như bao người. Nhưng đối với Hàn Thuật, đấy lại là quãng thời gian dằn vặt không lúc nào yên với những cơn ác mộng thường xuyên lặp lại, dù cho cuộc sống của anh luôn thành đạt, viên mãn.
Anh cần sự tha thứ của Cát Niên, nếu thật sự có thể, anh nguyện quay lại từng ngày trong quá khứ, tốt, xấu, hạnh phúc, bất hạnh, tất cả lặp lại hết một lượt. Chỉ có điều, sẽ không khiến cô chịu chút tổn thương nào nữa.
Nhưng tha thứ không có nghĩa là đã quên, họ đã là một phần không thể chối bỏ trong quá khứ của nhau. Phải chăng đường chỉ tay số phận được sắp xếp để hai người đồng hành bên nhau mãi mãi? Chậm rãi, thú vị nhưng cũng rất đau thương, hãy để Tân Di Ổ kể câu chuyện tình yêu có thể rung động trái tim cả một thế hệ thanh xuân này.
Cho anh nhìn về em lại là một tác phẩm mang nhiều tham vọng của Tân Di Ổ, một tiểu thuyết cảm động như Anh có thích nước Mỹ không?; đau thương hơn Hóa ra anh vẫn ở đây, phức tạp hơn Ánh trăng không hiểu lòng tôi, với những cao trào và mâu thuẫn liên tiếp nối gót. Sắp xếp tình tiết, thể hiện tính cách nhân vật, tất cả đều nằm ngoài dự liệu của độc giả. Việc duy nhất bạn có thể làm là rung động trước câu chuyện này!”
- Nhà phê bình văn học Hàn Hạo Minh

Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn

Phạm Lữ Ân là cái tên đã quá quen thuộc với những bài cảm nhận vừa nhẹ nhàng nhưng cũng rất uyên thâm trên tạp chí 2!, Hoa học trò cũng như qua series Hãy Nói Yêu Thôi Đừng Nói Yêu Mãi Mãi. Bản thân Phong Linh cũng là một người thích những tác phẩm của Phạm Lữ Ân, giống như không phải tác giả viết chỉ để viết mà là một cuộc trò chuyện. Có sự tương tác, sự lắng nghe, sự thấu hiểu và có cả những bài học đọng lại sau những trang viết.
Lúc đầu, Phong Linh cứ nghĩ là Phạm Lữ Ân phải là một người đàn ông trung niên, đã trải qua rất nhiều biến cố của cuộc đời nên mới có thể đúc kết lại thành những bài viết chân tình mà thắm đượm ý nghĩa như vậy. Nhưng sau khi tìm hiểu, chợt vỡ lẽ ra ra Phạm Lữ Ân thật ra là bút danh chung của cặp vợ chồng: Phạm Công Luận – Đặng Nguyễn Đông Vy (LuanVy.com). Lúc đó thì càng thấm thía hơn về cái tình, cái nghĩa và sự đam mê của hai tác giả dành cho công việc viết lách.
neu biet tram nam la huu han Sách Hay: Phạm Lữ Ân   Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn
Quay lại về cuốn sách ngày hôm nay – Nếu biết trăm năm là hữu hạn. Đây là tác phẩm mới nhất của Phạm Lữ Ân được xuất bản đúng ngày hôm nay (30/12/2011). Những ai đã từng đọc các bài viết của Phạm Lữ Ân chắc chắn sẽ chạy đến Nhà sách để tìm cuốn sách này và bổ sung vào tủ sách của mình. Những ai chưa biết đến Phạm Lữ Ân thì Phong Linh chỉ xin nói là các tác phẩm của Phạm Lữ Ân rất bình dị, như những câu chuyện hàng ngày mà bạn đang trải qua và thấy mình ở trong đó. Nó mang lại một cảm giác nhẹ nhàng nhưng cũng là những bài học quý giá. Một số bài viết của Phạm Lữ Ân đã được đăng trên Góc Suy Ngẫm, các bạn có thể tìm đọc tại đây.
Xin trích một đoạn nhận xét về cuốn sách này để các bạn tiện tham khảo
Với nhiều bạn trẻ, những bài viết này như đã thưc tỉnh trái tim và nhận thức của họ về cuộc đời, vốn chứa đựng nhiều cơ hội phát triển nhưng cũng đầy ắp lo toan. Bằng giọng văn dung dị, thân mật, giàu cảm xúc và có khi rất quyết liệt, tác giả dẫn dắt người đọc đi sâu vào những cảm nhận khác nhau về cuộc đời, về tình yêu trong góc nhìn tỉnh táo và không ngộ nhận (Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi), về tình bạn (Dư vị từ những tình bạn nhạt nhoà), về sự thành bại trong cuộc đời (Còn thời cưỡi ngựa bắn cung), về sự chờ đợi một cơ hội ngắn ngủi và cả một vận hội trong sự an nhiên và điềm tĩnh (Như chờ tình đến rồi hãy yêu)…  Không ít người cho rằng mình đã tìm thấy điều gì đó lạ lẫm và tươi mát trong nhận thức từ những bài viết này. Một số thú nhận mình đã đọc đi đọc lại những bài viết của Phạm Lữ Ân và mỗi lần đọc đều tìm thấy một ý nghĩa mới mẻ tiềm ẩn trong đó.
Với hiệu ứng của các bài viết, cái tên Phạm Lữ Ân luôn khiến bạn đọc tò mò. Và thật thú vị khi biết được bút danh này là sự kết hợp của hai nhà báo viết cho giới trẻ, cũng là một đôi vợ chồng. Nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế và sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài Cảm thức này đã đưa ra được những kiến giải đầy thú vị và vô cùng sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai trong chúng ta, ở bất kỳ lứa tuổi nào.
Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã…để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…”
Nếu biết trăm năm là hữu hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Nếu biết trăm năm là hữu hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng…

Cafe Yêu

Nếu đã quen với những trang báo Hoa Học Trò thì cái tên Minh Nhật có lẽ không xa lạ gì với các bạn. Tuy còn khá trẻ nhưng Minh Nhật đã để lại một dấu ấn sâu đậm trong lòng bạn đọc với những truyện ngắn thể hiện nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau của tuổi học trò. Bước vào truyện của Minh Nhật như bước vào một thế giới dịu dàng, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy những trăn trở. Truyện của Minh Nhật mang lại những điều giản dị nhưng ý nghĩa mà đôi khi ta đã bỏ quên trong cuộc đời này.
Minh nhat 682x1024 Sách Hay: Minh Nhật   Cafe Yêu
Trong tháng 12, Minh Nhật đã cho xuất bản tuyển tập truyện ngắn Cafe Yêu với 20 truyện ngắn “đỉnh” nhất của cây bút này. Theo Minh Nhật, Cafe Yêu không kể về những câu chuyện tình được bắt nguồn từ những cuộc chuyện trò trong quán cà phê mà đó là cảm nhận của mỗi người về cà phê. Có người thấy đắng, có người thấy ngọt, người xiêu lòng trước hương cà phê thơm phức hay đơn giản chỉ là áp tay vào và cảm nhận sự ấm áp tỏa ra từ tách cà phê. Cũng giống như tình yêu, cùng một tên gọi “tình yêu” nhưng mỗi cặp đôi, mỗi người có một cảm nhận khác nhau.
cafe yeu Minh nhat 1024x682 Sách Hay: Minh Nhật   Cafe Yêu
Được xuất bản vào dịp Giáng Sinh, Cafe Yêu sẽ như một tách cà phê, mang lại sự ấm áp cho những tâm hồn cô đơn trong đêm mùa đông giá lạnh và thổi thêm sự nồng đượm cho những đôi lứa yêu nhau.
Với số lượng tác phẩm khá lớn, đã từng xuất bản như “Sự lựa chọn của bầu trời”“Bỗng một ngày đẹp trời”“Hà Nội chờ”“Một chút mỗi ngày” và “Cafe yêu”, trong tương lai, tin rằng Minh Nhật sẽ còn tiếp tục chinh phục độc giả trẻ bằng cách viết rất phong cách và lôi cuốn của mình.

Cô Gái Trong Trang Sách

“Ướt sũng từ đầu đến chân và trên người không mặc bất cứ thứ gì, cô gái xuất hiện trên sân hiên nhà tôi giữa một đêm giông bão.
- Cô từ đâu đến?
- Tôi bị ngã.
- Ngã từ đâu?
- Từ một quyển sách. Từ câu chuyện của anh chứ còn từ đâu!”
Tom Boyd là một nhà văn nổi tiếng. Giữa lúc cạn kiệt cảm hứng thì anh bỗng gặp một cô gái tự xưng là nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết anh đang viết dở. Cô gái ấy xinh đẹp nhưng tuyệt vọng, bởi cô sẽ chết nếu anh ngừng viết. Chuyện có vẻ khó tin nhưng lại không có cách nào cưỡng lại được…
Và như thế, Tom và Billie – tên cô gái ấy – đã cùng nhau trải qua một cuộc phiêu lưu dị thường nơi thực tại hòa lẫn với hư cấu tạo nên một cuộc chơi mê hoặc…
Tóm tắt truyện Cô Gái Trong Trang Sách
Nếu như đã từng đọc những tác phẩm như Rồi Sau Đó, Hẹn Em Ngày Đó… hẳn bạn cũng như tôi sẽ bị ám ảnh bởi những câu chuyện của Musso từ cách dẫn dắt người đọc đến những tình huống đầy câu chuyện đến cao trào và rồi để lại bằng một cái kết khiến người ta phải suy ngẫm. Những trang viết của Musso vừa pha lẫn sự lãng mạn của Pháp, một chút tinh nghịch kiểu Mỹ và có cả những sự kiện hư cấu phản ánh những khát khao trong cuộc đời của mỗi người.
Chính vì lẽ đó mà mỗi khi nhà văn ra một quyền tiểu thuyết mới thì tôi lại hồi hộp chờ đợi đến khi nó được dịch sang Tiếng Việt để có thể cầm trong tay, uống một tách cà phê và lật giở từng trang sách để có thể thưởng thức câu chuyện một cách trọn vẹn nhất.
La fille de papier, tựa tiếng Việt là Cô Gái Trong Trang Sách, cũng là một sự chờ đợi như thế. Dù khoảng thời gian chờ đợi từ khi cuốn sách được xuất bản ở Pháp cho đến khi quyển sách được xuất bản ở Việt Nam là hơn 1 năm, nhưng tôi tin rằng với sự chuẩn bị kỹ càng đó, Cô Gái Trong Trang Sách sẽ lại là một cuốn sách không thể thiếu khác trên kệ sách của những ai đam mê văn học Pháp.
Guillaume Musso Co Gai Trong Trang Sach Sách hay: Guillaume Musso   Cô Gái Trong Trang Sách
Một số lời nhận xét dành cho Cô Gái Trong Trang Sách
“Tôi rất thích tác giả này. Anh ấy có một thế giới thực sự, một niềm ham mê viết lách thực sự” – Michel Field
“Một cuốn, tiểu thuyết lãng mạn và hư ảo đồng thời cũng cho ta cảm giác đang chơi (và thắng) canh bạc dành cho chủ nghĩa lạc quan” – L.Q.D Medecin
“Musso có biệt tài tạo ra những tình tiết độc đáo và giữ cảm giác hồi hộp tới tận trang cuối cùng” – Direct Soir
“Cô gái trong trang sách có lẽ là cuốn tiểu thuyết xuất sắc nhất của Guillaume Musso tính tới thời điểm này (…). Người mộ điệu sẽ không phải thất vọng. Cốt truyện hết sức chặt chẽ, và đoạn kết được đặc biệt trau chuốt kỹ lưỡng và bất ngờ”.
“Còn hài hước hơn, sắc sảo hơn nhiều lần so với thông lệ, văn phong của Musso tỏ ra vô cùng hiệu quả” –Jerome Vermelin, Metro

Lạc Mất và Tìm Thấy

Lạc Mất và Tìm Thấy là quyển cuối cùng trong bộ tuyển tập 10 năm báo 2!. Tiếp nối thành công của Hãy Nói Yêu Thôi Đừng Nói Yêu Mãi MãiKhúc Tình Tự, Lạc Mất và Tìm Thấy là những câu chuyện tình yêu với những cung bậc thăng trầm. Gặp nhau. Xa nhau. Rồi tìm thấy lại nhau trong cuộc đời vốn dĩ có quá nhiều bất trắc này…
Lac mat va tim thay sach Lạc Mất và Tìm Thấy   Món Quà Ý Nghĩa Cho Mùa Giáng Sinh
Mặc dù Lạc Mất và Tìm Thấy vẫn chưa được xuất bản nhưng tôi tin rằng, quyển sách cuối cùng của đặc san kỷ niệm 10 năm này sẽ tiếp tục dẫn dắt tôi và bạn đi dọc theo những câu chuyện tình mà bạn có thể bắt gặp ở bất kì đâu trong cuộc sống này. Có chăng là chúng ta không thể ghi lại bằng ngòi bút của mình mà chỉ có thể tìm kiếm sự đồng điệu bởi những cây bút quen thuộc như Phan Hồn Nhiên, Ploy, Ý Nhiên, Minh Nhật, An Yên…
Hoặc cũng có thể khi lật giở những trang sách, bạn sẽ tìm được chính mình trong câu chuyện. Và biết đâu, khi ấy bạn sẽ nhận được một lời giải đáp cho những điều còn trăn trở khi cuộc tình đã đi qua.
Nắm giữ hay buông xuôi. Bỏ đi hay tiếp tục cuộc hành trình. Mỗi câu chuyện sẽ mang lại những góc nhìn khác nhau cũng như cách đón nhận khác nhau mà qua đó, ta có thể hiểu thêm được nhiều về cuộc đời.
Ngoài ra, Lạc Mất và Tìm Thấy còn có sự góp mặt của 12 CẢM THỨC với tên gọi CẢM THỨC BỐN MÙA của các cây bút Phạm Lữ Ân, Hoàng Anh Tú, Đặng Nguyễn Đông Vy, Mai Lâm… cũng như bộ lịch Horoscope 2012 qua nét vẽ của họa sỹ Lê Long với những bật mí thú vị dành cho các cung hoàng đạo.
lac mat tim thay 468x60 Lạc Mất và Tìm Thấy   Món Quà Ý Nghĩa Cho Mùa Giáng Sinh
Dù làm quà tặng Giáng sinh hay giữ để đọc cho riêng mình thì Lạc Mất và Tìm Thấy vẫn sẽ là một cuốn sách ý nghĩa mà bạn không thể bỏ qua trong mùa lễ này.

Năm Mùa Yêu Thương – Khai Tâm

…Mùa Đông
Vườn nhà mình đã được dọn sạch vào cuối tuần, củ hoa đã được đưa trở về đất từ cách đây cả tháng, bắt đầu quá trình “ngủ đông”. Sáng mùa đông, mẹ trễ nải hơn. Thức dậy sớm rồi mà chỉ muốn nằm thêm trong chăn ấm khi thấy bên ngoài chưa sáng hẳn. Lấy hết dũng khí ra bếp vặn lò nướng làm nóng lại thức ăn sáng, rồi lại trở về trùm chăn. Cho đến khi chiếc lò kêu títtttttttttttttttttttt thì cũng là lúc con gái lớn đến giờ dậy sửa soạn đi học. Chân trần giẫm lên sàn gỗ, những ngón chân bé tí nhón nhón, vừa đi vừa cụp lại thế mà bảo đi tất vào ngay thì cãi “Nhưng con không lạnh!”.
Mùa đông, tất cả biến thành bà già với mớ bảy mớ ba. Trời rét, áo trong áo ngoài tưởng như nếu ngã một cái là khó đứng dậy được, lăn tròn như bi. 
Bữa cơm mùa đông có thể thiếu người nếu như lịch của bố quá bận rộn. Nhưng bữa tráng miệng buổi tối thường cùng nhau. Tối nay bố bảo “Thèm ăn cái gì đó nóng mà có nước”. Mẹ gợi ý “Bánh trôi nước đường gừng”, bố bảo “Thế thì lại phải nhai”. Mẹ phì cười, “Bố đã qua tuổi cần được ăn cơm búng rồi đấy ạ!”. Một tín hiệu cho thấy ai đó được chiều quá đà.
Mươi phút sau, cả nhà chung nhau bát chè trôi nước. Nước đường gừng nóng thơm quện với từng biên bánh bột nếp dẻo mịn, trắng nuột.
Ngoài trời lạnh lẽo là thế, nhưng trong nhà không khí luôn ấm. Những ngày mùa đông lạnh, tình cảm thêm gắn bó. Đấy cũng là lý do vì sao mùa đông được mong chờ đến vậy…
nam mua yeu thuong Sách Hay: Năm Mùa Yêu Thương – Khai Tâm
Lật giở từng trang sách, bạn sẽ tìm thấy nhiều điều thú vị. Cuốn sách không chỉ dừng lại ở việc đề cập đến các công thức, các mẹo để tạo nên những món ăn ngon, những chiếc bánh đẹp, mà sâu xa hơn nữa, cuốn sách là sự chia sẻ yêu thương của một người phụ nữ đã rất thành công trong việc giữ lửa cho mái ấm của mình. Cô muốn truyền cảm hứng và nhiệt huyết đến tất cả mọi người.
Những món ăn trong gia đình, cũng như những cây đinh nhỏ bé trong chiếc bàn, lặng lẽ gắn kết mọi thứ. Trên hết cả, hãy để cho mùa yêu thương luôn hiện diện trong từng phút giây của cuộc sống, trong suốt bốn mùa của một năm.
Cuốn sách nhỏ này, xin được dành tặng những ông bố, những bà mẹ, và nhất là những đứa trẻ. Hy vọng Năm mùa yêu thương sẽ làm trọn sứ mệnh giản dị của nó. Đó là “những gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim”.

Yêu người ngóng núi – Hồng Tâm

Những chuyến đi của Nguyễn Ngọc Tư dường như dằm dặn và tràn đầy qua những trang viết, chị không dừng lại ở một miền đất nào đó quá lâu nhưng cũng đủ để người đọc có được cái nhìn đôi khi góc cạnh, đôi khi thẳng và dài hun dút về con người và vùng đất mà dấu chân chị đã qua – đó cũng là cảm hứng chủ đạo trong cuốn tản văn mới nhất “Yêu người ngóng núi
yeu nguoi ngong nui Yêu người ngóng núi   Hồng Tâm
Là người phụ nữ gắn liền với mảnh đất Cà mau, Nguyễn Ngọc Tư mặc dù có rất nhiều cơ hội làm việc ở những môi trường tốt hơn vẫn nhất quyết không dời vùng đất quê hương mà chị đã gắn bó từ khi mới sinh ra. Đổi lại, thi thoảng chị có những chuyến đi, những chuyến công tác,  những chuyến thực tế và cả những chuyến lặng lẽ bỏ trốn một mình, chỉ là đi và viết. Trở về, những bài viết lên trang, và cứ thế, người đọc cảm  nhận, thấm dần từng bước chân, từng ánh mắt để rồi thấy toát lên nét đẹp của con người, vẻ tuyệt diệu của thiên nhiên hay chỉ đơn giản là những cảm nhận, những suy nghĩ đôi khi là ngược chiều trong xã hội bộn bề những lo toan của cuộc sống, của cơm ăn áo mặc…
Vốn dĩ chị Tư yêu những miền quê hơn hết thảy, thương những đống rơm, những khói lam chiều, những bà mẹ già đi lại quanh cái sân nhỏ, những đứa trẻ chạy long nhong ngoài ruộng đồng, những gì thân thuộc nhất và giản dị nhất. Cũng bởi thế mà có thể nói tình yêu trong câu chữ của chị là tiếng nói tỏ tình thắm thiết với những miền quê yêu dấu ấy. Nhưng ở trang viết đầu tiên trong 35 tản văn của chị, lại là một suy nghĩ là lạ, khách quan và cũng có gì đấy cảm thông cho những giá trị bị cuốn vào cái tên đô thị. Và chị bắt đầu bày tỏ nỗi niềm, “thương thành phố” : “ Nghĩ, thương thành phố, thấy thành phố sao giống cô vợ dại dột, sống với anh chồng thẳng thừng nói tôi không yêu cô, nhưng rồi đến bữa cơm, anh ta lại về nhà với vẻ mặt quạu đeo, đói meo, vợ vẫn mỉm cười dọn lên những món ăn ngon nhất mà cô có. Vừa ăn chồng vừa nói tôi không yêu cô. Ăn no anh chồng vẫn nói tôi không yêu cô…”
Khi rời xa quê hương và lên thành phố tìm kiếm một cuộc sống dễ chịu hơn, đầy đủ tiện nghi hơn, con người ta không khỏi khắc khoải và quay quắt vì một miền  nhớ đã xa, nơi mà tuổi thơ đong đầy những ngọt ngào thần tiên, đong đầy những kỷ niệm êm đềm nhất. Nhưng liệu có phải vì thế mà người ta không thể yêu thêm thành phố, không thể chấp nhận là mình đang sống và được thành phố dành trọn vẹn tình yêu. Như có một nỗi ấm ức nào đó đang dâng lên, liệu rằng ta có thật sự nhớ hay chỉ là cảm giác mặc cảm mình đã phụ rẫy, đã chạy trốn mà ta buột miệng nói nhớ cho quê đỡ tủi, cho mình đỡ thấy áy náy, như một niềm an ủi gửi lại nơi chân trần xối nắng?
Tản văn chị Tư viết luôn là những trăn trở về sự chuyển biến của xã hội với tốc độ chóng mặt ngày nay, khi mà ta vô tình đánh mất thói quen tìm về những giá trị chân thực và đậm nét cổ xưa. Đó là hình ảnh một bà má già với những kinh nghiệm của cuộc đời sống hơn 70 năm đang dần bị lãng quên, cũng như biết bao người già khác trong đời sống hiện đại này. Người ta quên dần những mẹo vặt dân gian, những lời nhắc nhở của ông bà hay đơn giản là quên mất thói quen tìm đến họ để hỏi cái này thì làm thế nào, mỏi lưng, nhức đầu thì chữa mẹo ra sao. Thay vào đó, chúng ta tìm trên internet, mọi thứ đều sẵn sàng và cập nhật, thật dễ dàng và nhanh gọn. “Má, con và…” đã dấy lên trong lòng người đọc một hồi chuông, phải chăng chúng ta đang để những thư viện sống chìm dần vào quên lãng?
Nhớ ơi nguội bớt cho nhờ với” là một trong những bài viết đặc sắc nhất của cuốn này, nó đặc biệt không chỉ bởi cái tên, mà còn độc đáo trong từng miêu tả, từng cách dùng từ của tác giả. Chị nói chuyện về sự nhớ, sự quên của cuộc đời này đơn giản và nhẹ tênh như người ta uống một tách trà nóng. Nhưng cũng chính vì nhẹ tênh mà nó để lại sự hẫng hụt lớn lao qua từng câu chữ. Chuyện một chị bạn có anh chồng bội bạc bỏ đi sống với người phụ nữ khác, chị ấy hẳn rồi, sẽ đau khổ dài dài, những kỷ niệm về anh chồng kia cũng thật khó phai mờ, kể cả khi đó là nỗi đau, và người ta sẽ chính vì càng hận thù mà càng không thế quên. “Cây dao lụt của anh chồng, thời gian đã làm mòn tận cán, nhưng hình ảnh anh trong ký ức, tự nó cũng gây đau..”
Chị Tư đến Tam đảo như một chuyến hẹn hò với mây mù, một lời hứa tặng cho người chang chang đồng bãi Tây Nam Bộ một ít mộng mị, đa cảm của mình. Đó là hình ảnh những con người sống nơi đây, thật chẳng dễ chịu gì khi nhìn thấy cô gái đứng khóc bên đường, thấy ông già bảy mươi tuổi cắp thùng nước đá đi về gần mười cây số để kiếm sống, thiếu vắng nụ cười… Một thị trấn sạch sẽ, phẳng phiu đến đơn điệu, vô cảm, phố chỉ rặt khách sạn và quán ăn, tưởng như nó sẽ mãi chỉ là chỗ dừng chân hạn định của dòng người bất định, và “ Còn lại chỉ  mây mù”
35 mảnh ghép tạo nên một bức tranh đa dạng nhưng không hề hỗn tạp bởi màu sắc độc đáo và nội dung mới mẻ. Văn phong của Nguyễn Ngọc Tư luôn giữ được chất phóng khoáng trữ tìnhNambộ, những trải nghiệm thể hiện ở lối suy nghĩ và tính đa chiều của câu chữ. Cá tính thể hiện ngay ở cái cách mà chị giới thiệu về bản thân mình : “Đen , buồn và hơi khùng”, người đọc hiểu và mong đợi ở chị nhiều cũng vì thế..
Người ta sẽ không khỏi băn khoăn tại sao một người phụ nữ luôn bám chặt lấy mảnh đất Cà mau kia lại có những nghĩ suy bất tận và nhiều góc cạnh đến vậy. Những câu chuyện cứ kể hoài, kể mãi không dừng về Đất, về Người, bước chân cứ đi và đôi bàn tay nhỏ bé ấy cứ tô tô vẽ vẽ cho đời sống ngược xuôi này. Bởi thế người đọc luôn dõi theo, chỉ lặng lẽ thôi và chờ đợi chị trở về từ những chuyến đi, chờ đợi và đón nhận những bài viết của chị như mong ngóng một người đưa thư tận tuỵ từ vùng đất xa xôi ấy…
Hồng Tâm

“Rồi sau đó…” – Chúng ta tồn tại vì điều gì?

Rồi sau đó…” của Guillaume Musso – một tác phẩm không hoàn hảo, nhưng đẹp và tuyệt vời.
Rồi sau đó Rồi sau đó...   Chúng ta tồn tại vì điều gì?
Vào một chiều mưa có gió nhẹ, với tách cà phê nóng cùng bản sonate dịu dàng, “Rồi sau đó…” là lựa chọn tuyệt hảo khi cảm nhận cái dư vị ngọt ngào, ấm áp, đọng lại sau những giọt đắng tan đi. “Rồi sau đó…” không mang đến thứ triết lý cao ngất ngưỡng mà chỉ những cái đầu siêu việt mới hiểu. “Rồi sau đó…” là cảm xúc, là tâm hồn, là sự gần gũi, đồng cảm sâu sắc trong mối quan hệ bao dung giữa người với người, giữa lỗi lầm và thù hận, tha thứ và quên đi, tình yêu và chia cắt. Tác phẩm nhẹ nhàng, thanh khiết như con sóng trôi hững hờ trên mặt hồ lặng căm những ngày dịu êm vắng gió.
Nội dung chính: Điển trai, giàu có, tài năng xuất chúng, Nathan Del Amico tưởng như đã giữ chặt trong tay chiếc chìa khóa danh vọng, đến một ngày, bất chợt người đàn ông tự nhận là Sứ Giả báo trước cái chết – bác sĩ Garrette Goodrich xuất hiện, chuẩn bị cho Nathan kết thúc cuộc đời…
Cốt truyện nhẹ nhàng nhưng độc đáo, khéo léo dẫn dắt người đọc đi sâu hơn vào thế giới nội tâm đầy rẫy sợ hãi hòa lẫn yêu thương, đầy rẫy những đớn đau tiềm tàng trong tâm thức. Cuộc sống, chẳng ai có thể tồn tại đến hai lần, mà con người hầu như bị cái vị kỷ của bản thân che mờ ý thức, mãi đến khi chợt nhận ra sự sống cao đẹp đến nhường nào thì đã quá muộn. Ai mà biết được ngày mai sẽ ra sao, ai đoán được rồi cái gì sẽ xảy đến. Hạnh phúc này, khoảnh khắc này, sự sống này, tất cả đều vô thường như gió thoảng, cuốn cát bụi trôi đi trở về với cát bụi. Hàng ngày, triệu triệu con người được sinh ra trong tiếng cười song song bên những giọt nước mắt tiễn biệt kẻ khác vào cõi lãng quên. Vị kỷ để làm gì, tự hãnh, hiếu chiến, nghênh ngang để làm gì, khi mà cuối cùng tất cả chúng ta đều tìm đến một kết thúc?
“Có chốn nơi nào là nơi rồi tất cả chúng ta sẽ đến?”
Cốt truyện không có gì nhiều để kể, những kịch tính chưa hẳn đã được đẩy lên cao trào, nhưng chắc chắn mọi điều “Rồi sau đó…” mang đến có thể hoàn toàn chinh phục được cảm xúc người xem.

- Tình yêu -

Xuất thân trong gia đình nghèo khó, là con trai của bà mẹ đơn thân giúp việc, Nathan phải phấn đấu nỗ lực không ngừng để vươn lên đổi thay cuộc sống. Vào một chiều dịu êm mùa hạ, anh đã gặp Mallory Wexler giữa những cơn gió nhẹ nhàng tan trong tiếng sóng xô bờ. Hai đứa trẻ bị cuốn vào nhau bởi một sức hút không cưỡng lại được, tựa như họ là của nhau, sinh ra chỉ đề dành cho nhau. Rồi sau đó… Nathan cứu Mallory, mối quan hệ được đẩy lên đỉnh điểm căng thẳng khi gia đình Mallory không chấp thuận Nathan, không chấp thuận địa vị cũng như danh phận của anh. Anh ‘chỉ’ là đứa con trai của người giúp việc. Anh mãi mãi là đứa con trai của người giúp việc. Mặc cho thời gian trôi qua phủ lên sự vật những gam màu mới, mặc cho anh trở thành vị luật sư danh tiếng nhất New York. Trong mắt gia đình quý tộc Wexler, anh chỉ là Nathan Del Amico xuất thân từ chốn nghèo nàn.
Thoạt nghe, câu chuyện dễ khiến người ta liên tưởng đến mối tình cấm đoán thuộc mô típ cũ xưa, có vẻ hấp dẫn nhưng dễ gây nhàm chán. Tuy nhiên, “Rồi sau đó…” không đi theo chiều hướng ấy. “Rồi sau đó…” là một bước ngoặc, chứng minh rằng tình yêu thật sự có thể khiến con người vượt qua mọi khó khăn, có thể khiến nỗi đau tan đi và nhường lối cho hạnh phúc. “Rồi sau đó…” không chứa đựng những màn đối đầu gay gắt hay cuộc giao tranh quyết liệt, không phải Romeo và Julliet yêu nhau say đắm, nguyện chết bên nhau. Mà đó là một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp, có yêu nhau, có chia cắt, có nước mắt, có lìa xa nhưng không bi lụy và thấm đẫm đau thương. Nỗi đau ”Rồi sau đó…” mang đến cũng nhẹ nhàng tựa bầu trời thoảng buồn trong những chiều mưa phùn rơi mãi, ngọt ngào như dư vị từ cái đắng đến nghẹn ngào của tách cà phê. “Rồi sau đó…” một tác phẩm bước ra khỏi cái bóng của những câu chuyện tình yêu đẹp như cổ tích, để đi sâu hơn vào tình người, tình đời, và quan trọng hơn, ý nghĩa của cuộc sống:
“Chúng ta tồn tại vì điều gì?”
Thay vì thỏa hiệp, an phận, Mallory quyết tâm giữ lấy tình yêu, với cô hoặc là Nathan và có tất cả, hoặc là chối bỏ danh phân và không còn gì. Bất lực trước sự ương bướng, cứng đầu của con gái, ông bà Wexler đành chấp nhận Nathan như cái gai trong mắt, một sự chấp nhận miễn cưỡng để không phải đánh mất Mallory. Và Nathan thì thừa thông minh để nhận ra điều ấy, anh cũng chẳng mấy mặn mà với gia đình vợ, đối với anh, Mallory là tất cả, mọi thứ chỉ cần thế là đủ.
Những ngày đầu, tình yêu của họ đẹp như màu hồng, lãng mạn tựa ánh tà dương lộng lẫy lúc hoàng hôn và êm ái như cơn gió chớm thu thoảng về. Thứ tình yêu khiến người khác phải ngưỡng mộ, chân thành, không toan tính, mãnh liệt, gắn kết đến lạ kì.
“Khoảnh khắc môi họ gặp nhau, một cơn rùng mình lạ lẫm chạy dọc người cô. Cô cảm thấy vị mặn mòi của muối biển trên môi cậu. Đó là nụ hôn đầu tiên rất đỗi ngọt ngào…”
13 tuổi, hai đứa trẻ trao nhau nụ hồn đầu giữa cơn mưa tầm tã rơi hoài không dứt, lóng ngóng và vụng về để mặc cảm xúc trôi nhanh. 13 tuổi, chưa hẳn là trưởng thành nhưng đủ để họ được nếm trải sự ngọt ngào từ yêu thương sâu lắng, gắn kết bên nhau sau biến cố đau lòng.
Với Mallory, Nathan là thần hộ mệnh, là những gì quan trọng nhất đời cô. Những năm tháng vắng anh, tâm hồn cô mất đi sự sống, cằn cỗi và tổn thương lạ lẫm. Vắng anh, cô trở thành đứa trẻ bơ vơ bị bỏ lại sau đêm giông tố hoang tàn, chán chường, mỏi mệt, yếu mềm và đầy sợ hãi, cô co người trong lớp vỏ dày xa lánh cuộc sống hằng ngày, chìm vào khoảng lặng ký ức về Nathan.
3 năm xa cách, ngỡ rằng đã đủ dài để nhớ, để quên và để tất cả chìm vào quên lãng, nhưng 3 năm ấy chẳng thể xóa nhòa hình bóng của họ trong nhau, chẳng thể phai dấu kỷ niệm mãi mãi đọng lại trong một góc khuất mênh mông và gần như vô tận ở đáy sâu tâm hồn.
“Cô cảm thấy như điều cốt yếu đã không thay đổi và rằng họ vẫn thấy hiểu nhau như thế chưa rời xa nhau quá một ngày.”
…….
“Thuở ban đầu, tình yêu của họ là như thế”


  afterwards Rồi sau đó...   Chúng ta tồn tại vì điều gì?
Hợp, rồi tan. Gặp gỡ, đến với nhau rồi lại chia ly. Trải qua bao thử thách đắng cay, cuối cùng họ cũng tìm được nhau, tìm lại một nửa mảnh vỡ gắn kết tâm hồn.
Có một đoạn tôi rất thích. Khi Nathan quyết định hủy chuyến bay và trở lại tìm Mallory, trời đổ mưa, cơn mưa to đến phai nhòa hình bóng, anh đứng lặng ở góc đường nhìn cô trở về trên xe gã đàn ông khác, anh đứng lặng người trong cơn mưa lạnh đến rã nát tâm hồn.
“Bỗng nhiên, cánh cửa bật mở và anh nhìn thấy cô bước xuống lòng đường, giống như bị màn mưa nuốt chửng. Cùng lúc đó, bầu trời bị rạch nát bởi những tia chớp và tiếng sấm đì đoàng.
Cô quay người lại, nhìn bốn phía rồi gọi to:
-Nathan?”
Tôi thích kiểu tình yêu như thế, một thứ tình yêu không hẳn hoàn hảo, không phải quá đẹp đến mơ hồ, mà là tình yêu thực tế, có va chạm, có chia lìa, có giận hờn và phai nhạt, nhưng cuối cùng điều cốt lõi họ vẫn hiểu được nhau, vẫn nhường chỗ cho cảm thông khuất lấp vị kỷ. Giống như Mallory, cô quay trở lại, bỗng muốn quay trở lại mặc dù không có bất cứ điều gì chắc chắn rằng Nathan vẫn ở đó đợi cô. Cô quay trở lại, bởi cô đọc được trong mắt anh một nỗi sợ vô hình, một nỗi sợ khiến lòng cô trở nên bất an và ngập trong lo lắng. Cô quay trở lại, vì dù họ có chia tay, cô biết mình vẫn còn yêu anh tha thiết. Cô quay trở lại, vì đơn giản cô muốn quay trở lại. Nathan không nói, Mallory cũng không nói, họ chỉ nhìn nhau như một màn độc thoại nội tâm đầy cảm xúc, họ chỉ nhìn nhau, và chỉ một cái nhìn thôi, cảm xúc trong tim bất chợt vỡ òa.

-Hôn nhân-

Với Nathan “Cuộc sống là một cuộc chiến không có điểm dừng, anh luôn phải phấn đấu thành đạt hơn nữa…” 
Anh yêu Mallory sâu đậm, vì yêu cô, anh luôn phải cố gắng bằng mọi giá để chứng minh mình xứng đáng với cô, để không bao giờ khiến cô cảm thấy thất vọng, để ông bà Wexler dù có ghét bỏ hay xem anh như cái gai trong mắt thì mãi mãi không thể phủ nhận rằng anh xứng đáng với Mallory. Anh yêu Mallory, thứ tình yêu mãnh liệt hòa vào sự tự tôn và lòng vị kỷ, hòa vào những cảm xúc bất phục cùng bản tính ngang tàng của cậu trai tài hoa, Nathan sống trong nỗ lực. Ngày qua ngày, anh trưởng thành cùng hàng tá nỗi vất vả vây quanh mà không cần bất kỳ sự chia sẻ nào từ phía vợ. Anh ghét phải tỏ ra yếu đuối. Anh ghét thất bại. Một con người tự tin đầy kiêu hãnh như Nathan không có lý do nhường chỗ cho yếu mềm hay nhân nhượng. Dần dà, anh lún sâu hơn vào vũng lầy danh vọng, vào vòng xoáy khắt nghiệt của cuộc sống thành đạt trên đỉnh vinh quang, bước chân anh thấm đẫm áp lực nặng nề.
Thế nhưng cái Mallory cần ở Nathan không là tài năng cũng chẳng phải danh vọng, cái cô cần chỉ đơn thuần sự sẻ chia trong đời sống vợ chồng, những đồng cảm, vỗ về an ủi nhau mỗi khi đêm đến. Cái cô cần, anh đã từng có, nhưng anh vứt bỏ đi để lao vào cuộc chiến không hồi kết của mình. Anh càng nỗ lực vươn lên, cô càng không quan tâm và cố chứng minh cô không cần những thứ ấy.
“Ai cũng nghĩ mình đã tiến một bước về phía đối phương, nhưng họ đã không gặp nhau”
Nathan và Mallory, họ giống như đang bước trên hai quãng đường song song, càng cố tiến đến gần, lại càng rời xa nhau, càng cố khỏa lấp nỗi đau, càng nới rộng thêm khoảng cách. Đến một ngày, một tai nạn, một nỗi đau, một giọt nước tràn ly làm vỡ tung cảm xúc, họ vô tình để vụt mất nhau. Thay vì ở cạnh bên, an ủi, cùng giúp nhau vượt qua khó khăn và sống tốt, họ lại ôm vào lòng mọi lỗi lầm, mặc cảm, họ để những sai phạm đẩy sự vị kỷ lên cao phá hỏng tình yêu.
Thế là hôn nhân thất bại. Ly hôn. Chua xót. Xa cách. Đắng cay.
Có lẽ, tình yêu và hôn nhân là hai khái niệm riêng biệt.
Khi yêu, người ta nhìn mọi thứ dưới lăng kính màu hồng, cảm nhận nỗi đau theo những chiều hướng lạc quan nhất, khi yêu, sự xa cách càng khiến con tim đồng điệu trở nên khao khát được đến gần nhau hơn. Khi yêu, người ta sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm dù to hay nhỏ, chấp nhận gần như tất cả khuyết điểm của đối phương. Khi yêu, người ta chỉ muốn ngã vào vòng tay ấm áp tìm kiếm sự chở che, an ủi.
Nhưng…
Khi yêu, có ai biết rằng hôn nhân chỉ là khởi đầu chứ không phải kết thúc, hay có chăng, là kết thúc những yêu thương thuần khiết, kết thúc những gam màu cháy bỏng và kéo con người vào vòng xoáy lẩn quẩn tồn tại, dồn nén đau thương.
Hôn nhân, những va chạm, bất hòa, những mâu thuẫn, cáu gắt sẽ lộ ra rõ hơn. Hôn nhân đôi khi khiến người ta thất vọng rồi hụt hẫng vì đã đặt quá nhiều niềm tin vào tình yêu ấy. Hôn nhân, khởi đầu cho cuộc sống vợ chồng đầy cam go, cạm bẫy, đầy rẫy sự phản bội và xót xa. Hôn nhân, là kết thúc thứ tình yêu thơ mộng, khép lại khung trời lãng mạn sau lưng, khép lại những giọt nước mắt hạnh phúc để khơi mào cho nước mắt đắng cay. Đôi lần, tôi tự hỏi, phải chăng cuộc hôn nhân nào rồi cũng sẽ như thế, phải chịu đựng lẫn nhau, phải cố bảo vệ tình yêu bằng việc níu kéo kỷ niệm? Có những lúc, con người thường không sống bằng thực tế, họ tồn tại dựa trên ký ức, nắm giữ kỷ niệm để vớt vát tình yêu, tìm về khoảng trời xưa mà xót xa rồi cố chuyển xoay hiện tại.
“Hạnh phúc không chỉ là đích đến mà còn là cuộc hành trình” - Afried D’Soura
Hôn nhân, chịu đựng nhau, chịu đựng những suy nghĩ bất đồng, chịu đựng mọi thứ, bởi vì cuộc sống, chẳng bao giờ phẳng lặng như mặt hồ những ngày vắng gió. Hạnh phúc không chỉ có niềm vui, mà đôi khi phải nềm trải vị mặn của nước mắt mới thêm đậm đà cảm xúc trong tim. Điều quan trọng, không phải cách người ta đánh mất nhau thế nào, mà phải biết bao dung, tha thứ, tìm lại tình yêu ra sao.
“Người ta tìm đủ mọi lý do để ngăn mình yêu thương vì sợ đau lòng, sợ ngày nào đó sẽ bị bỏ rơi. Thế mà người ta vẫn yêu sự sống, trong khi thừa biết rằng một ngày nào đó sự sống sẽ rời bỏ mình” - Marc Levy

- Cuộc sống - 

Lúc học đc cách sống thì đã quá muộn … - Aragon
Được sinh ra, tồn tại, trưởng thành trong cuộc sống này là một điều may mắn. Nhưng sự may mắn ấy chỉ đến khi cái chết gần kề người ta mới nhận ra nó vô giá đến nhường nào.
“Rồi sau đó…” mang đến thứ triết lý sống vừa giản đơn, vừa phức tạp.
Sống trên đời, vị kỷ, nhỏ nhen, ganh đua, hờn oán. Rồi cuối cùng, chúng ta cũng cùng tìm đến một cái kết mà thôi. Nếu Nathan không biết rằng anh sắp phải chết, nếu Goodrich không mang theo điềm báo thì liệu anh sẽ còn chìm đắm trong thế giới danh vọng cuồng quay đến bao giờ. Liệu cái ý nghĩ một ngày kia Mallory sẽ về với anh còn ám ngự trong anh đến bao giờ. Cuộc sống của Nathan chứa đủ đầy mọi cảm xúc, anh có thứ tình yêu tuyệt mỹ, có vợ đẹp, con ngoan, có địa vị, tiền tài biết bao người thèm muốn. Nhưng cuộc sống của anh, ẩn sau mọi điều tốt đẹp là chia lìa, mất mát, là nỗi nhục nhã chẳng bao giờ có thể quên đi, là sự hận thù, vị kỷ, lòng tự tôn, dẫn dắt anh đi ngược với lương tâm nghề nghiệp. Cuộc sống của anh, anh đã trải qua quá nhiều cảm xúc, trải qua nhiều hơn những gì mà một con người bình thường cần đến để có thể trưởng thành.
Nathan sắp phải chết. Anh sắp phải giã từ mọi thứ và buông xuôi tất cả. Nỗi sợ hãi trong anh càng dâng lên bao nhiêu, những yêu thương, ký ức càng ùa về dồn dập bấy nhiêu. Mọi lỗi lầm, niềm vui, mọi kỷ niệm, cay đắng bỗng chốc trở lại trong anh, mang anh về với ngày hôm qua ngập trong cảm xúc.
“Suốt mười năm đầu đời, mẹ đã là vầng mặt trời tỏa sáng cho riêng anh mỗi ngày…
Mẹ đã từng là thần tượng của anh trước khi một thứ giống như khoảng cách về địa vị xã hội dần dần chia rẽ hai mẹ con”
 “Con sẽ xoay trở dễ dàng hơn trong thế giới này, thế giới vẫn do đàn ông thống trị”
Mẹ Nathan, bà là người không có trình độ học vấn, không có bằng cấp hay bất cứ chứng nhận nào để có quyền đặt chân vào giới thượng lưu, nhưng bà có tình thương yêu, một tình thương vô điều kiện, bao la và rộng lớn, thứ tình thương ấy chẳng bao giờ Nathan có thể đền đáp được, thứ tình thương mà một thời gian sau đó anh bỗng cảm thấy ngột ngạt, quê mùa, xa lánh. Anh đã lớn, anh bắt đầu lớn, lớn dần lên trong thế giới của giới thượng lưu, trong những ma lực và mê hoặc khó cưỡng lại của đồng tiền, danh vọng. Có lẽ, riêng với Nathan, anh đặt danh vọng lên trên mọi thứ, kể cả người mẹ tảo tần góp nhặt từng đồng để nuôi anh ăn học. Nathan lớn rồi, 13 tuổi, anh đã bắt đầu rời xa mẹ, trốn tránh vòng tay yêu thương và quay đi để lại sau lưng bóng hình ngày một già nua, yếu mòn mãi mãi trông theo đứa con trai khôn lớn.
Phải chăng đa phần đứa trẻ nào rồi cũng thế? Lớn lên trong sự chở che của cha mẹ, thích thú được vùi đầu vào vòng tay ấm áp, trong cái thế giới riêng tư và độc nhất của bản thân mình, một thế giới chỉ có ta là duy nhất. Rồi đến khi đứa trẻ lớn dần lên, đủ lớn để vươn tay mở tung cánh cửa cuộc đời, mở tung những háo hức, hấp dẫn đến từ thế giới bao la. Bọn trẻ sẽ chợt nhận ra thế giới ấy mới cuốn hút, lạ lẫm đến nhường nào. Bọn trẻ sẽ phấn khởi chạy đến chân trời xa xôi để lại sau lưng vòng tay gia đình và những yêu thương có đôi khi bỗng trở nên gò bó. Và rồi sau đó… khi hiểu được cuộc đời là gì, khi mỏi mệt vì những lọc lừa toan tính, khi chẳng còn một ai cạnh bên, ta mới nhận ra tầm quan trọng thật sự của gia đình.
“Mặc cho mẹ anh vất vả chồng chất, anh chưa từng thấy bà có đủ thời gian để tự chăm sóc cho bản thân hay cho phép mình hưởng thụ chút ít, bà chưa bao giờ đi nghỉ, chưa bao giờ đọc đến một quyển sách và chẳng hề nghĩ tới chuyện ăn nhà hàng hay vào rạp xem phim. 
Tuy bản thân là người ít học, trình độ văn hóa thấp, bà vẫn gắng hết sức theo chương trình ở trường và kèm cặp con trai trong việc học. Bà không có bằng cấp nhưng mà có tình mẫu tử. Một tình yêu vô điều kiện không thể mai một.”
Bất giác, tôi nhớ đến “Hãy để ngày ấy lụi tàn”, những câu chuyện như thế, sẽ mãi đọng lại trong lòng chúng ta về vấn đề giai cấp, xã hội, cội nguồn và tình mẫu tử. Đứa con trai, bao giờ cũng chạy theo danh vọng, bao giờ cũng sợ cái tầm thường của gốc gác làm lu mờ tiếng tăm, nhưng họ có biết rằng, nếu không tồn tại những điều họ cho là tầm thường, quê mùa ấy, thì họ không và sẽ chẳng bao giờ có được những thứ của hôm nay.
“Thế rồi, bệnh viện đã gọi điện cho anh vào một sáng ảm đạm tháng 11 năm 1991 để thông báo rằng mẹ anh đã mất và tình yêu đó vụt trở lại nguyên vẹn trong anh. Như rất nhiều đứa con khác, giờ anh đang bị nỗi ân hận giày vò, bị ám ảnh bởi mỗi giây phút bản thân tỏ ra thờ ơ, bạc bẽo với mẹ lúc sinh thời.” 
“Anh trở nên giàu có cũng uổng công, anh biết không gì và không bao giờ có thể chuộc lại cảnh túng thiếu của những năm tháng ấu thơ”
Càng muốn chứng tỏ bản thân, Nathan càng rời xa mẹ, rời xa người làm anh cảm thấy xấu hổ. Càng vươn lên cao trong xã hội đầy danh vọng, đua chen, càng nắm bắt được nhiều thứ, vô tình anh đã buông tay điều quan trọng nhất mà không hề hay biết. Anh để vụt mất mẹ, người từng là thần tượng của anh, người từng “là bà tiên ủ lên trán anh một chiếc khăn đã dấp nước để xua đi những cơn ác mộng, là người mỗi sáng trước khi đi làm đều để lại cho anh lời nhắn chứa chan âu yếm và đôi khi là ít tiền ngay cạnh bát ca cao…”  Trong vô thức, anh đã vô tình đánh mất một điều vô giá, một điều mà có dùng cả đời để bù đắp cũng không thể khỏa lắp được khoảng trống mặc cảm đầy tội lỗi trong lòng.
Mất rồi mới hối tiếc, thứ tình yêu nguyên vẹn ấy dù đã trở lại, mọi chuyện vẫn không gì có thể đổi thay. Sống trong giày vò, ám ảnh, phải chăng là cái giá phải trả cho những gì xảy ra từ quá khứ? Trong cuộc đời này, không gì là không có cái giá của nó. Có lẽ, Nathan đã đi quá xa để nhận lại quá nhiều cái giá cho những thứ mà anh chấp nhận đánh đổi trên bước đường tiến thân. Mất mẹ, rồi một lần nữa, anh đánh mất Mallory, người anh yêu thương nhất trên đời, anh đánh mất mẹ vì cái tôi quá lớn, đánh mất Mallory vì những vị kỷ và sự tự tin thái quá không nên tồn tại trong cuộc sống vợ chồng. Cả Nathan lẫn Mallory đều không bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày họ rời xa nhau. Nhưng trong cuộc sống, chỉ có một điều chắc chắn là“Không có gì chắc chắn”

- Tha thứ – cho đi và nhận lại - 

“Rồi sau đó…” là một quyển sách đáng để đọc và suy ngẫm. Triết lý không quá cao siêu, không mang đến cơn đau đầu dai dẳng và xoáy vào lòng với giọng điệu lên lớp của một kẻ bề trên. ”Rồi sau đó…” trầm ấm, nhẹ nhàng, rải đều những cảm xúc xen trong khoảng lặng làm dịu mát tâm hồn. Bên cạnh tình yêu, tình mẫu tử, cuộc đời và thù hận, trả, vay, “Rồi sau đó…” còn nhắn nhủ với thông điệp: Tha thứ đôi khi không chỉ là cho đi, mà còn nhận lại. Nhận lại hơn những gì ta nghĩ rất nhiều.
13 tuổi, Nathan biết nhiều hơn những gì một đứa bé nên biết, sự am tường và cảm nhận thù hận, ân oán chất chồng có thể khiến người ta trở nên mạnh mẽ, nhưng cũng nặng nề, già dặn, dễ phạm phải sai lầm hơn. 13 tuổi, Nathan và mẹ bị gia đình Mallory hạ nhục ngay trước mặt cô, khi ấy, nỗi hổ thẹn chua xót ngập kín tâm hồn đứa trẻ ngây thơ. Cùng với thời gian, nỗi đau ấy không tan đi mà lớn dần lên, mãi mãi chễm chệ trong những ngăn ký ức tuổi thơ, mà anh biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ đủ cao thượng để xóa đi mối căm hận ấy.
Và rồi…
Lòng danh dự, tính hiếu chiến của cậu trai mới lớn trong một lúc khát khao đòi lại công bằng đã vô tình khiến anh lạc lối.
Những ngày cuối đời, ký ức ấy hiện về rõ hơn bao giờ hết, sự nghi ngờ, dằn vặt, những nỗi đau, nhục nhã, chua xót phủ bọc Nathan. Bất giác, anh đắng cay tự hỏi mọi chuyện rồi sẽ đi đến đâu? Hận thù, tiền tài, danh vọng, tất cả rồi sẽ đi đến đâu? Rồi sẽ còn lại gì một khi anh buông xuôi tất cả? Anh chẳng thể nấp vào cái bóng cao sang để tìm kiếm sự vỗ về, an ủi, anh chẳng còn chỗ nào quay về trong những ngày mỏi mệt trên đường đời. Anh đã tin, anh vẫn luôn tin rằng một ngày kia được nhìn thấy Mallory quay lại, anh luôn tin vào một điều mơ hồ mà chẳng hề nỗ lực, cho đến khi biết rằng mình sắp chết, anh mới chịu nhận ra rằng mọi chuyện không thể đổi thay nếu cứ đứng mãi một chỗ mà ôm lấy niềm tin.
Tâm hồn anh giờ đây tựa hồ như căn phòng rỗng toát bị gió bão hoành hành, căn phòng với những tấm mành xiêu vẹo lạnh lẽo, phất phơ bay trong tiếng sấm chớp thét gào. Tâm hồn anh là bãi bãi chiến trường rã nát sau trận chiến đường đời ngoi lên đỉnh cao danh vọng, quyền uy.
Anh đến tìm Mallory.
Anh thứ tha cho bố mẹ vợ.
Anh buông tay khỏi tiền tài, danh vọng.
Anh bộc lộ mọi điều bấy lâu nay dằn xé trong lòng.
Anh thú nhận với ông Wexler về vụ án nan giải mà bất ngờ anh giành phần thắng.
Anh trở về với những cảm xúc giản đơn đáng được trân trọng, không hẳn là cao thượng, nhưng anh đã biết cách để bao dung hơn, nghĩ nhiều hơn cho những người mình yêu quý và nhận lại sự thanh thản tâm hồn.
Và Mallory cũng tha thứ cho Nathan, quay lại với anh như những ngày đầu êm ấm. Cô cho đi yêu thương để nhận lại yêu thương, anh nhận về yêu thương để sẻ chia hạnh phúc.
Với Mallory, bao dung cho Nathan là bao dung cho chính cô, cảm thông cho chính cô và khoảng thời gian duy nhất của cô.
Rồi sau đó, không ai biết mọi chuyện sẽ thế nào, cuộc sống của họ tiếp diễn ra sao; rồi sau đó, có lẽ sẽ tồn tại nước mắt và niềm đau, tồn tại những vô thường tất yếu trong cuộc sống, bởi đôi khi cái kết của hiện tại chỉ mới là mở đầu cho một câu chuyện xảy đến ở tương lai.
Nhưng hy vọng rằng, rồi sau đó, mọi người sẽ nhìn nhận cuộc đời dưới góc nhìn lạc quan hơn, cảm thông hơn, bao dung hơn.
….
……………
…………………….

“Vậy cuộc đời này còn ý nghĩa gì nữa đây nếu chúng ta không chia sẻ nó cùng một ai đó?”
……………….

[Leon Lampard]

Hiểu về trái tim

Hieu ve trai tim Sach CD Hiểu về trái tim: Quà tặng đầu năm cho độc giả Góc Suy Ngẫm
Góc Suy Ngẫm đã gần tròn 4 tháng tuổi. 4 tháng, không là quá dài với một website nhưng cũng đủ để Góc Suy Ngẫm có những độc giả của riêng mình. Không đi vào những chủ đề nóng hổi, những bài viết mang tính thời sự hay về giới trẻ, Góc Suy Ngẫm chọn cho mình con đường đến với những góc nhỏ trong tâm hồn của mỗi con người, nơi chúng ta có thể dừng lại và lắng nghe cuộc sống đang diễn ra chung quanh mình, từng chút, từng chút một. Hay như trong một bài viết được đăng trên Góc Suy Ngẫm có đoạn nói rằng:
Đôi khi, chạy xe một mình dưới những ánh đèn vàng và vòm lá tỏa bay xao xác, tôi chợt ước gì trong 24 giờ sống ít ỏi của một ngày, có một giờ duy nhất mà người ta thôi nói với nhau những muộn phiền, những nỗi lo toan. Thay vào đó là kể tôi nghe chuyện sáng nay bông hoa ngoài kia nở hướng nào, trời trong và cao ra sao, chiếc lá còn đậu trên cành hay đã thả mình theo gió. Giá như, chỉ một giờ trong ngày, người ta đủ thảnh thơi và tinh tế để lắng nghe một tiếng lá vàng rơi ngoài sân, để kể tôi nghe tiếng rơi mỏng ấy lan trong không trung những nỗi dịu dàng như thế nào. Không nhặt trong lời kể, không tìm trong những hỏi thăm, hay đâu đó từ những loan tin của xúc cảm. Cùng ngồi ngắm phố phường, nhâm nhi trà nóng, ngắm lá rụng ngoài sân. Dòng đời chảy trôi đâu có nghĩa là chúng ta không thể nào đứng chậm lại ? ~Jang Siêu Nhân~

Guillaume Musso – Nếu đời anh vắng em

Gabrielle, 33 tuổi.
Cuộc đời cô chỉ có hai người đàn ông.
Một là cha và một là mối tình đầu của cô.
Số phận đã đẩy cả hai rời xa cô.
Rồi rất nhiều năm sau…
Hai người đàn ông bất ngờ trở lại,
Cùng một ngày, cùng một nơi,
Một tên trộm khét tiếng và một cảnh sát chiến tích lẫy lừng,
Họ truy lùng nhau và cả hai đều quyết tâm tiêu diệt người còn lại.
Gabrielle phải lựa chọn. Nhưng…
Từ những mái nhà cổ kính của Paris hoa lệ đến ánh nắng chan hòa trên bờ biển San Francisco.
Một mối tình ám ảnh suốt cuộc đời.
Một câu chuyện có sức mê hoặc, đầy kịch tính và cũng không thiếu những diệu kỳ.
neudoianhvangem Guillaume Musso   Nếu đời anh vắng em

Tác giả:
Guillaume Musso là nhà văn trẻ người Pháp, sinh năm 1974 tại Antibes, trị trấn nhỏ bên bờ Địa Trung Hải. Ngay từ năm mười tuổi, cậu bé Guillaume đã phải lòng văn chương và tuyên bố một ngày nào đó sẽ viết tiểu thuyết. Lớn lên, anh lại theo học ngành kinh tế rồi trở thành giáo viên sau khi tốt nghiệp nhưng niềm đam mê thuở ban đầu vẫn tràn đầy. Năm 2001, “Skidamarink”, tiểu thuyết đầu tay của anh ra đời và nhận được những tín hiệu tốt từ giới phê bình. Và tác phẩm thứ hai “Rồi sau đó” (2004) đã đưa tên tuổi Musso đến với công chúng và dần trở thành cái tên ấn tượng của của văn học lãng mạn đương đại nước Pháp. Các tác phẩm của Musso được nhiều độc giả yêu mến và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng.
“Nếu đời anh vắng em?” (2009) là tiểu thuyết thứ sáu của Musso được xuất bản tại Việt Nam.
Đánh giá:
“Trinh thám hồi hộp, lãng mạn giàu cảm xúc, kỳ ảo dị thường.” – Le Figaro Littéraire
“Có sức mê hoặc từ đầu đến cuối.” – TV Mag
“Như một món trang sức khó có thể chối từ.” – Ici Paris
“Ly cocktail tuyệt hảo của kịch tính và trí tưởng tượng.” – Elle
“Musso đã chứng tỏ được rằng anh là bậc thầy của nghệ thuật bí ẩn.” – Paris Match

Tên miền “.vn” dễ bảo vệ?

Lợi ích từ tên miền “.vn”
Trong thời gian vừa qua, một loạt các vụ việc mất tên miền Internet ở nước ngoài liên quan tới những thương hiệu nổi tiếng của các doanh nghiệp Việt Nam như VNPT, Viettel, Trung Nguyên, Mobifone, Vinaphone… và ở trong nước, nhiều vụ việc tranh chấp tên miền ".vn" liên quan tới các doanh nghiệp lớn đã xảy ra (Habeco.vn, ebay.com.vn; IBM.com.vn, anz.com.vn; Bitis.vn…).
Theo ông Đỗ Quang Trung, đại diện Trung tâm Internet Việt Nam (VNNIC), cho biết tên miền quốc tế rất khó bảo vệ trong khi đó tên miền “.vn” mang lại nhiều lợi ích cho doanh nghiệp, nó vừa thể hiện được cả thương hiệu của Việt Nam lẫn nguồn gốc quốc gia Việt Nam.
Mặt khác, khi đăng ký tên miền “.vn”, doanh nghiệp sẽ được pháp luật Việt Nam bảo vệ. Cụ thể, điều 12 – Luật Công nghệ Thông tin.
Tên miền “.vn” dễ bảo vệ?, Công nghệ thông tin, Ten mien .vn, ten mien, Internet, bao ve ten mien, Internet Viet Nam
Website đăng ký tên miền ".vn".
Hệ thống máy chủ tên miền “.vn” (DNS) quốc gia được giám sát 24/24 giờ với hệ thống dự phòng đảm bảo độ tin cậy, vận hành an toàn, tên miền không bao giờ bị ngừng hay bị " bẻ ghi " sang các trang web có nội dung không mong đợi khác.
Các máy chủ có địa chỉ IP ở Việt Nam, khi mất liên lạc quốc tế như những trường hợp đứt cáp quang biển thì liên lạc và giao dịch Internet trong nước vẫn còn nguyên. Ngược lại sẽ mất toàn bộ liên lạc Internet cả trong nước lẫn quốc tế.
VNNIC và các Nhà đăng ký tên miền “.vn” (registrar) luôn sẵn sàng trợ giúp người đăng ký sử dụng giải quyết các vấn đề kỹ thuật cũng như hành chính liên quan đến tên miền “.vn”. Nhắc nhở trước chủ thể sử dụng đóng phí duy trì khi tên miền đến hạn và cho phép tên miền được quá hạn tới tối đa 30 ngày mới xóa chính thức, điều mà không bao giờ có khi dùng tên miền .com; .net.
Hầu hết các chương trình tìm kiếm trên mạng (đặc biệt là google.com.vn ) sẽ ưu tiên liệt kê các tên miền có mã quốc gia “.vn” lên trước nhất khi tìm kiếm tại Việt Nam. Ví dụ: Nếu bạn tìm kiếm từ “Viettel” thì chương trình tìm kiếm sẽ đưa ra web có tên miền viettel.com.vn trước .
Khoảng 20% doanh nghiệp đăng ký tên miền “.vn”
Mặc dù đăng ký tên miền “.vn” mang lại rất nhiều lợi nhưng dường như các doanh nghiệp Việt vẫn còn thờ ơ với việc đăng ký tên miền “.vn.
Theo thống kê của Trung tâm Internet Việt Nam (VNNIC), hiện mới chỉ có trên 181.000 tên miền “.vn” của Việt Nam đã được đăng ký. Trong số đó, số lượng tên miền do các tổ chức và doanh nghiệp đăng ký là 124.000 tên. So với con số doanh nghiệp hiện nay đang hoạt động là trên 500.000 (số liệu cũ của VCCI) thì số lượng tên miền được đăng ký bởi các doanh nghiệp trong nước còn rất ít. Đó là chưa kể tới trong số tên miền hiện tại, có những doanh nghiệp đăng ký cho riêng mình hàng chục tên liên quan tới tên công ty, sản phẩm, dịch vụ của mình.
Điều này sẽ khiến các doanh nghiệp đứng trước nguy cơ tranh chấp tên miền, tốn nhiều công sức, chi phí để khiếu kiện mà không chắc đã giành lại được tên miền.

Barca: 100 trận của Pep

Barca: 100 trận của Pep
Pep đã có 100 chiến thắng tại Liga
 
Cùng các học trò đánh bại Betis rạng sáng nay chính là mốc quan trọng trong sự nghiệp của Guardiola với tròn 100 trận thắng tại Liga.

Barca đang tỏ ra yếu thế trong cuộc đua đến ngôi vô địch với đại kình địch Real. Căn bệnh “sân khách” (thắng 3, hòa 4, thua 1) đã khiến Blaugrana bị bỏ xa đến 5 điểm trước vòng 19. Nếu không chữa trị dứt điểm căn bệnh “khôn nhà dại chợ”, nhiều khả năng gã khổng lồ xứ Catalan sẽ khó lòng bảo vệ chức vô địch Liga trước sự thăng tiến mạnh mẽ của Real.
Nhưng đó là vấn đề trên sân khách, còn tại Nou Camp từ đầu mùa Barca vẫn duy trì được sự ổn định với những chiến thắng cần thiết. Mới chỉ có duy nhất Sevilla ra về mà có điểm, thậm chí còn chưa đội nào chọc thủng được lưới của Valdes sau 9 trận, trong khi Messi cùng các đồng đội đã ghi đến 39 bàn, một kỉ lục thực sự.
Barca: 100 trận của Pep, Bóng đá, barca, guardiola, messi, busquets, bao, bong da, the thao, bong da tay ban nha
Chiến thắng trước Betis tiếp tục giúp Barca bám đuổi Real
Chính sức mạnh từ đất mẹ Gaia đã tiếp tục giúp Barca đánh bại Betis 4-2 trong trận đấu rạng sáng nay, qua đó giữ nguyên khoảng cách với Real (thắng Mallorca 1-2 trước đó 1 ngày). Cho dù gặp phải sự kháng cự quyết liệt của Betis (gỡ hòa 2-2 sau khi dẫn trước 2-0), nhưng với sự xuất sắc của Sanchez và Messi, bất ngờ đã không thể xảy ra. Một chiến thắng nữa khẳng định sức mạnh vô song của Blaugrana tại Nou Camp, nơi đã vùi dập biết bao đối thủ dưới thời Guardiola.
3 điểm trước Betis càng có ý nghĩa hơn với Barca khi biết rằng đây chính là thắng lợi thứ 100 của Blaugrana dưới thời Pep trong 3 năm rưỡi qua tại Liga. Tính ra, sau 132 trận tại giải đấu cao nhất Tây Ban Nha, Guardiola đã có tròn 100 chiến thắng, qua đó đạt tỉ lệ 76% và giúp Barca vô địch Liga 3 mùa giải liên tiếp. Trong 100 trận thắng của Pep, có 57 chiến thắng tại Nou Camp và 43 trận trên sân đối phương.
Ngoài ra, trận thắng trước Betis còn chứng tỏ sức mạnh của Barca chưa bị ảnh hưởng nhiều bởi vấn đề nhân sự. Villa, Pedro, Afellay đang nằm viện, Keita đã trở về châu Phi để chuẩn bị cho CAN 2012, Maxell chuyển đến PSG khiến đội hình của Blaugrana mỏng đi rất nhiều. Vào đêm thứ 4 tới, thầy trò Guardiola sẽ có trận tứ kết lượt đi Cup nhà Vua với Real tại Bernabeu, với những gì đã thể hiện thì các cule hoàn toàn có thể tin tưởng việc Barca sẽ tiếp tục đánh bại đại kình địch để trả món nợ ở trận chung kết năm ngoái.
Barca: 100 trận của Pep, Bóng đá, barca, guardiola, messi, busquets, bao, bong da, the thao, bong da tay ban nha
Busquets cũng đã có 100 trận cho Barca tại Liga
100 trận của Busquets
Trận thắng Betis rạng sáng nay cũng là một kỉ niệm khó quên của tiền vệ Busquets khi anh có tròn 100 trận cho Barca tại Liga kể từ ngày lên đội 1 từ năm 2008. Ở tuổi 23, thi đây thực sự là một con số ấn tượng với Busquets, nhất là khi anh chơi cho đội bóng số 1 hành tinh hiện nay. Đồng thời anh cũng giành mọi vinh quang cùng Barca trong suốt hơn 3 năm qua trên tất cả các mặt trận.
Để nói về người học trò cưng của mình, HLV Guardiola cho biết :”Sergio chính là tiền vệ phòng ngự hay nhất thế giới hiện nay. Tôi rất may mắn vì có một học trò xuất sắc như vậy”.
Trong 100 trận của Busquets tại Liga, anh cùng các đồng đội giành chiến thắng 78 trận, hòa 18 và chỉ thua có 4.

"Choáng" với những người không sợ lạnh

Trong khi đại đa số người dân tìm cách chống rét, giữ ấm cơ thể vào mùa đông thì một số trường hợp đặc biệt lại thích “đối đầu” với thời tiết khắc nghiệt. Dưới đây là những câu chuyện “có 1 không 2” về tài chịu lạnh của những “kỳ nhân” thích chơi trội:

Ngồi trên băng tập Yoga, tắm dưới nước biển lạnh giá
 "Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
Wim Hof đến từ Hà Lan được mệnh danh là Người băng. Anh sở hữu nhiều "biệt tài" và cũng 8 lần được công nhận kỷ lục thế giới nhờ khả năng chịu lạnh. Wim từng hoàn thành một cuộc chạy marathon tại Phần Lan trong tiết trời âm 20 độ C trong khi chỉ mặc độc một chiếc quần sooc. Anh cũng đã ngâm mình trong một bồn tắm bằng băng với khoảng thời gian là 73 phút và 48 giây. Wim Hof thậm chí còn thường xuyên đến các công viên tại Amsterdam trong mùa đông ngồi đọc sách trên các mặt hồ đã đóng băng.
Bán nude ngâm mình trong tuyết, đá
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do "Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do "Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
Cuộc thi chịu lạnh thường niên tổ chức tại Hồ Nam, Trung Quốc với quy định người tham gia chỉ mặc quần chip ngồi trong thùng chứa tuyết, đá. Ai duy trì được thời gian dài hơn sẽ giành chiến thắng.
Khỏa thân bơi dưới nước lạnh

"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
Nữ thợ lặn người Nga tên là Natalia Avseenko (36 tuổi) đã quyết định cởi bỏ toàn bộ quần áo để bơi khỏa thân cùng cá heo trắng trong nhiệt độ -1,5 độ C của biển Bắc Cực. Cô tin rằng loài động vật thông minh này không thích những người mang đồ lặn chạm vào cơ thể của chúng. 
Tắm nude trong nước biển lạnh giá 
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
Hơn 400 người đã có mặt tãi biển Rhissilli (Anh) để tham gia hoạt động tắm nude tập thể. Theo giới thiệu, đây là chương trình xã hội nhằm mục đích kêu gọi quyên góp từ thiện cho Quỹ chăm sóc bệnh nhân ung thư Marie Curie.
Ngâm mình trong bồn tắm băng
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
Người dân Nhật Bản rất thích thú với việc tới nghỉ dưỡng trong các khách sạn băng vào giai đoạn lạnh nhất của mùa đông. Hình ảnh trên đây là 2 cô gái đang tận hưởng cảm giác đặc biệt của bồn tắm băng ở khu nghỉ dưỡng Alpha tại đảo Hokkaido. Giá dịch vụ ở đây là 839 USD/đêm.
Trút bỏ quần áo chạy giữa trời lạnh
"Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
 "Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do "Choáng" với những người không sợ lạnh, Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,lanh,thoi tiet,nhiet do
Chỉ vì không hoàn thành mục tiêu kinh doanh mà công ty đã đề ra, 10 chàng trai trẻ đã phải trút bỏ quần áo, chạy trên các con phố giữa trời lạnh giá. Trên tay họ là những tấm biểu ngữ "ăn năn hối lỗi", đồng thời là khẩu hiệu quyết tâm trong năm sau.

Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy"

Nằm trên bán đảo Riley yên tĩnh của Thái Lan, động tự nhiên phra nang được người dân bản địa gọi là “Thánh nữ động”.  Bên trong hang động chứa đầy ắp những mô hình “của quỷ” của người đàn ông bằng chất liệu gỗ, màu sắc và kích thước khác nhau.
Không chỉ có những sản phẩm thô sơ đơn giản, một số “món đồ” đặc biệt này còn được người thợ thủ công điêu khắc và trang trí rất tỉ mỉ. Khi lại gần quan sát hoặc cầm lên tay, người ta cũng không khỏi đỏ mặt ngại ngùng trước “đồ giả” quá chân thật này.
Một số hình ảnh trong động Thánh Nữ ở Thái Lan:

Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Động phra nang trên đảo Riley, Thái Lan
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Bên trong hang động đầy rẫy những đồ mô phỏng "của quý"
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Kích thước to nhỏ, màu sắc khác nhau
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Khách du lịch tỏ ra rất hào hứng khi khám phá động "Thánh nữ"
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Đỏ mặt vào thăm động "cái ấy", Phi thường - kỳ quặc, Chuyen la,chuyen la co that,chuyen la the gioi,dong thanh nu,tin tuc
Người dân bản địa còn thờ cúng những mô hình tuợng trưng cho "uy lực đàn ông" này

Biếm họa TÁO QUÂN

Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung
Biếm họa TÁO QUÂN, Cười 24H, biem hoa, tranh vui, anh vui, cuoi 24h, bao, hoi quan 24h, cuoi vo bung

Lưu trữ Blog