Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn

Phạm Lữ Ân là cái tên đã quá quen thuộc với những bài cảm nhận vừa nhẹ nhàng nhưng cũng rất uyên thâm trên tạp chí 2!, Hoa học trò cũng như qua series Hãy Nói Yêu Thôi Đừng Nói Yêu Mãi Mãi. Bản thân Phong Linh cũng là một người thích những tác phẩm của Phạm Lữ Ân, giống như không phải tác giả viết chỉ để viết mà là một cuộc trò chuyện. Có sự tương tác, sự lắng nghe, sự thấu hiểu và có cả những bài học đọng lại sau những trang viết.
Lúc đầu, Phong Linh cứ nghĩ là Phạm Lữ Ân phải là một người đàn ông trung niên, đã trải qua rất nhiều biến cố của cuộc đời nên mới có thể đúc kết lại thành những bài viết chân tình mà thắm đượm ý nghĩa như vậy. Nhưng sau khi tìm hiểu, chợt vỡ lẽ ra ra Phạm Lữ Ân thật ra là bút danh chung của cặp vợ chồng: Phạm Công Luận – Đặng Nguyễn Đông Vy (LuanVy.com). Lúc đó thì càng thấm thía hơn về cái tình, cái nghĩa và sự đam mê của hai tác giả dành cho công việc viết lách.
neu biet tram nam la huu han Sách Hay: Phạm Lữ Ân   Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn
Quay lại về cuốn sách ngày hôm nay – Nếu biết trăm năm là hữu hạn. Đây là tác phẩm mới nhất của Phạm Lữ Ân được xuất bản đúng ngày hôm nay (30/12/2011). Những ai đã từng đọc các bài viết của Phạm Lữ Ân chắc chắn sẽ chạy đến Nhà sách để tìm cuốn sách này và bổ sung vào tủ sách của mình. Những ai chưa biết đến Phạm Lữ Ân thì Phong Linh chỉ xin nói là các tác phẩm của Phạm Lữ Ân rất bình dị, như những câu chuyện hàng ngày mà bạn đang trải qua và thấy mình ở trong đó. Nó mang lại một cảm giác nhẹ nhàng nhưng cũng là những bài học quý giá. Một số bài viết của Phạm Lữ Ân đã được đăng trên Góc Suy Ngẫm, các bạn có thể tìm đọc tại đây.
Xin trích một đoạn nhận xét về cuốn sách này để các bạn tiện tham khảo
Với nhiều bạn trẻ, những bài viết này như đã thưc tỉnh trái tim và nhận thức của họ về cuộc đời, vốn chứa đựng nhiều cơ hội phát triển nhưng cũng đầy ắp lo toan. Bằng giọng văn dung dị, thân mật, giàu cảm xúc và có khi rất quyết liệt, tác giả dẫn dắt người đọc đi sâu vào những cảm nhận khác nhau về cuộc đời, về tình yêu trong góc nhìn tỉnh táo và không ngộ nhận (Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi), về tình bạn (Dư vị từ những tình bạn nhạt nhoà), về sự thành bại trong cuộc đời (Còn thời cưỡi ngựa bắn cung), về sự chờ đợi một cơ hội ngắn ngủi và cả một vận hội trong sự an nhiên và điềm tĩnh (Như chờ tình đến rồi hãy yêu)…  Không ít người cho rằng mình đã tìm thấy điều gì đó lạ lẫm và tươi mát trong nhận thức từ những bài viết này. Một số thú nhận mình đã đọc đi đọc lại những bài viết của Phạm Lữ Ân và mỗi lần đọc đều tìm thấy một ý nghĩa mới mẻ tiềm ẩn trong đó.
Với hiệu ứng của các bài viết, cái tên Phạm Lữ Ân luôn khiến bạn đọc tò mò. Và thật thú vị khi biết được bút danh này là sự kết hợp của hai nhà báo viết cho giới trẻ, cũng là một đôi vợ chồng. Nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế và sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài Cảm thức này đã đưa ra được những kiến giải đầy thú vị và vô cùng sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai trong chúng ta, ở bất kỳ lứa tuổi nào.
Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã…để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…”
Nếu biết trăm năm là hữu hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Nếu biết trăm năm là hữu hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu trữ Blog